TRẮC NGHIỆM MBTI CHO BIẾT TÍNH CÁCH.. CÒN GÌ NỮA KHÔNG?
Bạn đã từng nghe nói tới MBTI rồi đúng không? Đây là một bộ công cụ trắc nghiệm tính cách được Myers-Briggs xây dựng để phân nhóm tính cách con người, trên nền tảng các hệ thống khái niệm của Carl Jungs.
Nếu bạn đã biết đến MBTI, bạn chắc hẳn đã từng làm qua các bài trắc nghiệm. Có nhiều bài trắc nghiệm bằng Tiếng Việt và Tiếng Anh miễn phí trên mạng. Tuy nhiên đáng buồn là phần lớn các trang Tiếng Việt này (và nhiều MBTI course) diễn đạt một cách hoàn toàn sai lầm bản chất của MBTI. Các bài trắc nghiệm MBTI vẫn thường xuyên bị nghi ngờ về tính ổn định, và, ít nhất theo thống kê của tôi qua một thời gian nghiên cứu, phần nhiều kết quả test là… sai hoàn toàn.
Muốn hiểu và phát huy các ứng dụng của MBTI, bạn cần phải nắm được căn bản lý thuyết của MBTI.
1. MBTI là gì:
MBTI là viết tắt của Myers-Briggs Type Indicator, là một công cụ trắc nghiệm tính cách được đặt theo tên của hai người đã tạo ra nó. Công cụ này được xây dựng dựa trên các hệ thống của Carl Jungs về cách tiềm thức con người nhận thức thế giới. Mỗi nhóm người có một cách nhận thức thế giới khác nhau, chúng tạo thành phân loại MBTI của bạn.
MBTI đơn thuần là một mô hình nhận thức. Nó nói lên cách tiềm thức bạn tiếp nhận và xử lý thông tin. Nó không nói lên sở thích, thái độ, học vấn, tư chất … hay nói chung chung là các biểu hiện cụ thể của bạn trong một tình huống (đây là lý do mà các bài test thường đưa ra kết quả sai). Tuy nhiên nó, trong một chừng mực nhất định, có thể dự đoán phản ứng của bạn trong một môi trường, các vấn đề có thể phát sinh trong một mối quan hệ và giúp bạn vạch ra các phương hướng giải quyết.
Phân loại MBTI của mỗi người là cố định và không thay đổi. MBTI dựa trên một concept xa hơn là tính cách cốt lõi (core personality): Theo đó, dù biểu hiện bên ngoài của bạn có biến thiên theo thời gian, thì cách tiềm thức bạn tiếp nhận thông tin là cố định.
Việc xác định phân loại của bản thân cần một quá trình quan sát, chắt lọc biểu hiện của bản thân trong các tình huống và đối chiếu với lý thuyết. Làm test hoặc đọc mô tả thường dẫn tới sai số. Nói chuyện với một người thuộc một phân loại nào đó cũng là một phương pháp để biết mình có thuộc phân loại đó không.
1. Các cặp đối cực trong MBTI:
MBTI được tạo thành dựa trên 4 cặp đối cực là E/I, N/S, T/F và P/J. Các khái niệm này thường được hiểu một cách nôm na và đễ gây nhầm lẫn:
E (extraversion – hướng ngoại) và I (introversion – hướng nội): E không phải nói nhiều, thích đi chơi cũng như I không phải nói ít, thích ở nhà. E và I là xu hướng tiếp thu năng lượng. Nếu bạn là một E, bạn sẽ cảm thấy thoải mái hơn, suy nghĩ thông suốt hơn, có nhiều ý tưởng hơn khi bạn tương tác với người khác. Ngược lại, nếu bạn là I, bạn sẽ cảm thấy dễ chịu và sáng suốt hơn khi ở một mình.
N (iNtuition – trực giác) và S (Sensing – cảm giác): N không phải hay mơ mộng, hay nghĩ về tương lai cũng như S không phải chỉ biết có thực tế. N và S là concept nhận thức vấn đề. N kết nối vấn đề nhanh, rộng hơn và có xu hướng tìm kiếm các ý nghĩa bản chất, các mô thức chung trừu tượng kết nối các sự vật/sự kiện. S tiếp thu tốt hơn các đặc điểm ở hiện tại. Nếu bạn là N, S là điểm yếu của bạn: bạn có thể thấy khó khăn khi phải làm việc với các chi tiết, như các công việc đòi hỏi số liệu hoặc các công việc chân tay. Nếu bạn là S, N là điểm yếu của bạn: bạn cảm thấy khó khăn khi phải tiếp thu các ý tưởng trừu tượng, khó hiểu, nặng tính lý thuyết, bạn học hỏi tốt hơn qua trải nghiệm thực tế và các ví dụ thực tế.
T (Thinking – Lý trí) và F (Feeling – Tình cảm): Hai khái niệm này tương đối rõ ràng. T ưu tiên sự hợp lý khi giải quyết vấn đề. F ưu tiên cảm xúc của bản thân (hoặc của người khác) khi giải quyết vấn đề. Nhưng hãy nhớ rằng đây là xu hướng tự nhiên chứ không phải sở thích hay mục đích sống: Một T đôi khi có thể muốn đồng cảm và làm vui lòng người khác, một F đôi khi có thể muốn lên kế hoạch hoặc tỏ ra lý trí, tuy nhiên các hành động này “không tự nhiên” và thường không mang lại kết quả tốt. Một T thường có F kém phát triển hơn và ngược lại. Nếu bạn cảm thấy khó xử (và khó chịu) khi người khác chia sẻ cảm xúc với mình và mong chờ bạn cũng làm điều đó, bạn nhiều khả năng là một T. Ngược lại, nếu bạn có thể chia sẻ cảm xúc một cách tự nhiên nhưng lại cảm thấy khó chịu khi người khác tỏ ra quá thẳng thắn không quan tâm tới cảm xúc của bạn (và của xung quanh), bạn nhiều khả năng là một F.
P (Perceiving – Tiếp nhận) và J (Judging – Phán xét): J không phải gọn gàng ngăn nắp có kế hoạch và P cũng không bừa bộn và vô tổ chức. Khác biệt nằm ở xu hướng ưu tiên nhận thức: P sẽ tiếp nhân tất cả thông tin rồi mới phân loại theo một hệ thống ưu tiên của họ. J sẽ điều chỉnh/phán xét thông tin bên ngoài cho phù hợp với hệ thống nhận thức của họ. Tôi sẽ nói rõ hơn ở một bài sau này (well, nếu tôi có thời gian).
Tổ hợp của các đối cực này tạo ra 16 phân loại. Chẳng hạn, tôi là một INTJ: Điều này có nghĩa tôi là một người hướng nội, tiếp nhận qua trực giác, ưu tiên lý trí khi hành động và có xu hướng sắp xếp điều chỉnh bên ngoài.
Nhưng như vậy vẫn chưa đủ.
Đọc tiếp bài viết của tác giả ngv19x tại: https://b.link/MBTI-va-Jungian-Cognitive-Functions
NOTE: Nội dung được viết và reup tự nhiều nguồn (theo tag bài viết). Nếu có bất kì khiếu nại gì về bản quyền mình xin phép gỡ bài viết!