Ước mơ đẹp nhất là khi em dốc cạn trái tim theo đuổi.

- Em hỏi:

Cảm giác thua kém những người khác, tự ti về bản thân luôn khiến em buồn bã. Em đã cố gắng nhưng không thoát ra được, là do em cố gắng chưa đủ sao?

- Anh trả lời:

Cái này thuộc về tâm lý và nhận thức em ạ, không phải cứ cố gắng là được đâu mà còn cần nhiều yếu tố khác nữa, như là thời gian, như là trải nghiệm, hoặc một nhân duyên tình cờ nào đó đủ sức nặng khiến mình buộc phải thay đổi.

Nếu em thực lòng khao khát, hãy khắt khe với bản thân hơn. Còn nếu khao khát không thắng được bản ngã, vậy thì đành chịu thôi. Chúng ta mỗi người có một vận mệnh mà. Là núi cao thì hiên ngang đứng. Là cỏ dại thì nép vào góc nhỏ của riêng mình. Cứ mở lòng đón nhận với tâm thế bình thản nha em.

Giờ ai cũng muốn thành công theo kiểu tiện nghi, hơn người? Vậy lá ngoài đường ai quét, cỏ dại ai nhổ, ruộng sâu ai cày? Nội tâm con người chứa đầy sự phân biệt: Giàu – nghèo, sang – hèn, cao – thấp... Đó chính là nguồn gốc của mọi nỗi ưu phiền.

Nếu ta nhìn một chiếc lá vàng rơi và chỉ nhìn vậy thôi, hoàn toàn tĩnh lặng và tận hưởng khoảnh khắc ấy, không phán xét hay so sánh chiếc lá vàng ấy với những chiếc lá xanh vẫn còn ở trên cành, tự khắc cuộc sống sẽ trở nên êm dịu, đẹp đẽ biết bao nhiêu...

Tập trung duy nhất vào mục tiêu trước mắt, âm thầm tiến bước, bằng lòng đánh đổi mà không oán không hối. Không dừng cũng không vội. Không bắt chước, không noi gương, không so sánh mình với bất kỳ ai hết, chỉ nỗ lực và tin tưởng thôi... Đó là dáng vẻ đẹp nhất của một người.

Khi em đã hiểu đến tận cùng thế nào là “nỗ lực”. Tự nhiên em sẽ hiểu thêm kết quả thật ra không quan trọng đến vậy!

NOTE: Nội dung được viết và reup tự nhiều nguồn (theo tag bài viết). Nếu có bất kì khiếu nại gì về bản quyền mình xin phép gỡ bài viết!

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn